Phần 1 vui lòng xem tại đây
Phần 2: Nhân quyền, tự do
ngôn luận, tự do tôn giáo?
Về
nhân quyền: Nếu nhìn vào quá trình hình thành phát
triển của “Triều đại Ngô Đình Diệm”, thành quả lớn nhất là việc dồn dân lập ấp
chiến lược, lập vành đai trắng thực hiện khẩu hiệu “Tát nước bắt cá” triệt nguồn
cung cấp người và của cho cách mạng. Với hành động này, NĐD đã tước đi những
quyền tự do căn bản của người dân miền Nam, phá bỏ mọi quyền dân sinh, dân chủ,
thậm chí bắt họ phải từ bỏ ngay cả mồ mả ông cha (theo phong tục của người miền
Nam thường được chôn ngay trong vườn nhà)
để vào ấp chiến lược. Những hình ảnh tra tấn, cưỡng bức, tù đày, thậm
chí chia loan rẽ thuý vì gia đình có người đi tập kết năm 1954 trở thành phổ biến
dưới sự cai trị của NĐD.
Về
tự do báo chí: Nhiều người dân Việt Nam trong thời Đệ
nhất Cộng hoà chắc chắn còn nhớ số báo Xuân Canh Tý 1960 của báo Tự
do vẽ hình 5 con chuột đang gặm nhấm một quả dưa
hấu. Báo phát hành từ giữa Tháng Chạp âm lịch năm trước, nhưng đến mồng 5 Tết
thì đột nhiên tòa báo Tự Do bị cảnh sát xông vào đập phá, tịch thu hết các số
báo Xuân còn lại, cả số đã phát hành mà chưa bán cũng có lệnh thu hồi. Có người
diễn dịch ý nghĩa bức tranh đó là ám chỉ năm anh em của nhà họ Ngô đang đục
khoét đất nước Việt Nam, và nếu lật ngược bức tranh lại thì theo đường viền
vàng của vỏ trái dưa có thể thấy mường tượng hình thù nước Việt Nam, hoặc có thể
một nửa nước phía nam, tùy người suy đoán. Người ta nói năm con chuột đó là tượng
trưng cho năm anh em nhà Ngô Ðình đang trực tiếp cầm nắm vận mệnh miền Nam: Ngô
Ðình Thục, Ngô Ðình Diệm, Ngô Ðình Nhu cùng vợ Trần Lệ Xuân, và Ngô Ðình Cẩn.
Có người thì cho chỉ năm anh em họ Ngô thôi, không có bà Nhu, và người thứ năm
là ông Ngô Ðình Luyện, nhưng thời gian đó ông Luyện làm việc tại nhiệm sở ngoại
quốc. Nhưng tất cả chỉ là suy luận, ức đoán. Chẳng có bằng chứng nào có thể
đoan chắc bức tranh vẽ toàn chuột đó là ám chỉ các anh em trong một gia đình.
Trừ một việc: chính các anh em đang cầm quyền đó đã phản ứng một cách giận dữ.
Tức là họ tự nhận năm con chuột đó đúng là tượng trưng cho chính họ. Chính hành
vi cho thuộc hạ đập phá tòa soạn báo Tự Do, tịch thu báo, và truy tìm tác giả bức
tranh đã xác nhận cái ám chỉ mà dân chúng nghi ngờ đó là đúng.
Nhà văn Vũ Bằng (tác giả Mười hai thương nhớ)
khi viết Báo chí thời Ngô Đình Diệm thì “Tiếng nguyền rủa não nề của dân chúng tắt thở
vì chế độ tự do bị nhà Ngô bóp chẹt. Các giáo phái, các chánh đảng, các tầng lớp
nhân dân nghĩ phải làm một cái gì, nếu không thì quá trễ” và “nhà
báo chống đối chẳng trước thì sau cũng bị lâm vào mấy cái thế sau đây: báo bị
đóng cửa; chủ nhiệm, quản lý … bị đưa đi bí mật ban đêm; nếu không thế thì một
ngày đẹp trời nào đó tự nhiên cũng bị ghép vào tội gá bạc, tống tiền, dỗ gái vị
thành niên hay đi lừa đảo, đưa ra toà, gia sản bị tịch biên, có bao nhiêu vốn
liếng đi tiêu hết.”
Về
tôn giáo: Trong hồ sơ tối mật The Pentagon Papers (tên chính thức là “United States – Vietnam
Relations, 1945–1967: A Study Prepared by the Department of Defense” (Quan Hệ Mỹ-Việt,
1945--1967: Cuộc Nghiên Cứu Thực Hiện Bởi Bộ Quốc Phòng). Hồ sơ này được giải mật
và phổ biến công khai năm 2011.)
“Ông Diệm -- một cách hiển nhiên, vì động cơ tôn giáo và nhân đạo, và với
ý định tuyển một hậu thuẫn chính trị từ đồng đạo của ông – đã biệt đãi những
người tỵ nạn Thiên Chúa Giáo này qua việc cấp đất, cứu trợ và hỗ trợ, cấp giấy
phép thương mại và xuất nhập cảng, ưu tiên tuyển làm công chức, và các biệt đãi
khác từ chính phủ. Bởi vì ông Diệm có thể dựa vào sự trung thành của họ, họ được
điền vào gần như tất cả các chức vụ quân sự và dân sự quan trọng.
Như
một định chế, Giáo Hội Thiên Chúa Giáo hưởng một quy chế pháp lý đặc biệt. Tổng
Giám Mục Ngô Đình Thục là anh và là cố vấn của ông Diệm. Nhưng trước năm 1962,
không có kỳ thị minh bạch chống người Phật Tử. Tuy nhiên, tại Nam Việt Nam nơi
có từ 3 tới 4 triệu Phật Tử tu học và có 80% dân số là Phật Tử trên danh nghĩa,
chính sách của ông Diệm – thiên vị Thiên Chúa Giáo, độc tài toàn trị, và kỳ thị
tôn giáo – đã làm ngún cháy sự bất mãn.
Vào
tháng 4-1963, chính phủ ra lệnh các quan cấp tỉnh thực hiện một lệnh cấm,
nguyên đã có từ lâu nhưng thường bị bỏ lơ, về treo cờ tôn giáo. Lệnh này đưa ra
vừa sau những lễ hội được khuyến khích chính thức tại Huế để kỷ niệm 25 năm
ngày ông Ngô Đình Thục được tấn phong Tổng Giám Mục Huế, mà trong dịp đó cờ
Vatican treo đầy khắp. Lệnh này cũng đưa ra, như đã xảy ra, vừa trước ngày Phật
Đản (ngày 8 tháng 5-1963), một Đại Lễ Phật Giáo.”
Biến cố Phật giáo tháng 5/1963 được đánh
giá là sự kiện đỉnh điểm cao trào trong mâu thuẫn tôn giáo dưới thời NĐD cầm
quyền, từ đó dẫn đến cuộc đảo chính lật đổ NĐD.
Với những tội ác chống lại Tổ quốc và
dân tộc như vậy, chúng ta sẽ cảm thấy không khó hiểu tại sao NĐD lại được liệt
vào "100 kẻ Bạo
ngược độc ác và Độc tài nhất trong Lịch sử nhân loại - Nigel
Cawthorne” (Tyrants: History's 100
Most Evil Despots and Dictators). Đây là một tập sử biên niên mà
đọc đến lạnh xương sống đã liệt kê những nhà độc tài và các tội ác chống lại
nhân loại của họ nhằm giới thiệu một trăm nhân vật lịch sử
nam và nữ khát máu nhất (most bloodthirsty) đã từng sử dụng quyền lực chống lại
đồng loại bất hạnh của họ. Trong sách viết: “Ngo Dinh Diem –
President of South Vietnam – From exile he returns as Prime minister in Bao
Dais government in South Vietnam. 1955 Ousts Bao Dai in fixed election;
declares himself a republic & names himself president. Ruthlessly repressed
political dissenters * religious factions, and installed members of his family
in important jobs. Responds to failed coup with brutal repression, killing
hundreds of Buddhists on the grounds they are aiding the Communist North.
Dịch: Ngô Đình Diệm- Tổng thống
Nam Việt Nam – Đang sống lưu vong, ông ta trở về làm Thủ tướng trong chính quyền
Bảo Đại ở Nam Việt Nam. Năm 1955, ông ta lật đổ Bảo Đại trong một cuộc bầu cữ
gian lận, tuyên bố thành lập nền Cộng hòa và tự phong làm Tổng thống. Đàn áp dã
man những người bất đồng chính kiến chính trị và thành phần tôn giáo và bổ nhiệm
thành viên gia đình vào những vai trò quan trọng. Đàn áp tàn bạo thành
phần đảo chánh hụt, giết hàng trăm Phật tử trên cơ sở những
tín đồ nầy giúp đở cho Cộng sản miền Bắc.
Cũng chính vì vậy,
không có gì khó hiểu khi trên bia mộ của anh em Diệm – Nhu lại không dám công
khai tên thật của họ. Thân nhân và những người ủng hộ Diệm Nhu thừa hiểu rằng hậu
quả sẽ xảy ra như thế nào đối với những kẻ bạo chúa đi ngược lại truyền thống dân
tộc, ném Tổ quốc Việt Nam vào khói lửa.
No comments:
Post a Comment