Wednesday, April 30, 2014

Một kiểu nói bừa của một nhà "Dân chủ"

Ngày 27/4/2014, trên báo Quân đội Nhân dân có bài viết của phóng viên Nguyễn Văn Minh với tựa đề “Điều trần…một phía, làm sao khách quan?”. Bài viết phản ánh sự lệch lạc trong việc lợi dụng tự do ngôn luận nhằm xuyên tạc, chống đối Đảng và Nhà nước Việt Nam. Những người tham gia điều trần gồm hai nghị sĩ diều hâu Loretta Sanchez và Zoe Lofgren thường đưa ra những ý kiến rất chủ quan, phiến diện về dân chủ, nhân quyền Việt Nam, các tổ chức chống đối Nhà nước Việt Nam như: Đài RFA, Việt Tân, Tổ chức Phóng viên không biên giới và những cá nhân gồm bà Nguyễn Thị Kim Chi, Ngô Nhật Đăng, Nguyễn Đình Hà, Tô Oanh, Lê Thanh Tùng, ngoài ra, còn một số kẻ bị cấm xuất cảnh gồm Anna Huyền Trang, Phạm Chí Dũng và Nguyễn Lân Thắng; đây là các cá nhân thường xuyên sử dụng các công cụ internet như facebook, blog để bịa đặt, xuyên tạc đường lối, chủ trương của Đảng, chính sách và Pháp luật của Nhà nước.

Trong số những kẻ tự xưng là “nhà báo độc lập” nổi lên vai trò của Nguyễn Lân Thắng. Là người được sinh ra trong một gia đình danh gia vọng tộc, thế hệ cha ông của Nguyễn Lân Thắng đều là những người có học hàm, học vị, có trình độ hiểu biết hẳn hoi và hành động luôn hết lòng cống hiến cho sự phát triển của đất nước. Sự đáp trả công ơn dạy dỗ sinh thành của Nguyễn Lân Thắng là những hành vi đi ngược lại với chính những đóng góp của thân nhân họ tộc với dân tộc và Tổ quốc Việt Nam. Để phục vụ ước mộng “nhà báo độc lập” của mình, Nguyễn Lân Thắng luôn kè kè bên mình chiếc máy ảnh để sẵn sàng chụp lại những hình ảnh mà y cho rằng “giật gân” để tạo ảnh hưởng. Để vu khống chính quyền, Nguyễn Lân Thắng xông vào cơ quan chức năng, thách thức, chửi bới lực lượng công an rồi chụp hình và lu loa lên rằng Công an đánh người. Để gây ồn ào dư luận, Nguyễn Lân Thắng thách thức:“nói luôn cho vuông nhá, hơn 100 thằng áo xanh đủ loại từ hình sự, phòng chống ma túy, cảnh sát cơ động của thành Vinh đạp cửa xông vào vồ 3 thằng bọn tớ còn chả làm được các đếch gì… nữa là cái loại trung cấp cảnh sát, trung cấp an ninh chưa tốt nghiệp như các bạn nhá”. Để lấy lòng tin trong những kẻ mang danh “dân chủ” hoạt động chống phá nhà nước, Nguyễn Lân Thắng tung hô Cù Huy Hà Vũ, một người chịu án tù vì tội “Tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hoà Xã hội chủ nghĩa Việt Nam”.
Để gây tiếng vang, tạo dựng uy tín, để xin xỏ được một chân đi “điều trần”. Nguyễn Lân Thắng lợi dụng dịch sởi để xuyên tạc rằng không có “tự do báo chí”. Nguyễn Lân Thắng viết: "Bệnh sởi là một bệnh truyền nhiễm không mấy nguy hiểm nếu người dân được cảnh báo và có biện pháp phòng tránh thích hợp. Vậy mà người dân đã bị tước bỏ quyền được thông tin để tự bảo vệ mình.”. Thật là nực cười bởi có lẽ Nguyễn Lân Thắng không biết hoặc cố ý không biết về Chương trình tiêm chủng quốc gia. Thậm chí ngày 17/3/2010, Bộ Y tế đã có Quyết định số 845/QĐ-BYT về lịch tiêm các vắc xin phòng lao, viêm gan B, bạch hầu, ho gà, uốn ván, bại liệt, sởi, Hib trong Dự án Tiêm chủng mở rộng quốc gia. Các bé được tiêm miễn phí tại tất cả các cơ sở tiêm chủng, các trạm y tế xã trên toàn quốc. Mỗi cháu bé được phát một cuốn sổ tiêm chủng cá nhân để thuận tiện trong việc theo dõi, thực hiện tiêm đúng, tiêm đủ liều lượng. Tại tất cả các cơ sở y tế phường xã, các bệnh viện, khoa Nhi các tỉnh đều có bảng hiệu tuyên truyền về chương trình tiêm chủng, phòng chống dịch bệnh. Còn trên mạng, chỉ cần tìm kiếm trên Google cụm từ “Chương trình tiêm chủng quốc gia” sẽ có khoảng 420.000 kết quả trong 0,35 giây; cụm từ “phòng tránh dịch sởi” có 2.380.000 kết quả trong vòng 0,33 giây. Với những kết quả đó đủ chứng minh sự xuyên tạc về cái gọi là “tự do thông tin” mà Nguyễn Lân Thắng đã nghĩ ra.
Với phiên điều trần những người chống đối Nhà nước Việt Nam như vậy và những đối tượng được mời tham dự như Nguyễn Lân Thắng thì thật dễ hiểu khi báo Quân đội Nhân dân và nhà báo Nguyễn Văn Minh đánh giá buổi điều trần không khách quan, không phản ánh trung thực tình hình thông tin, tự do báo chí tại Việt Nam, đi ngược lại với những ghi nhận, đánh giá tích cực của Quốc hội Hoa Kỳ về những thành tựu mà Việt Nam đã đạt được trong bảo đảm các quyền tự do báo chí, tự do ngôn luận, tự do lập hội, bảo đảm quyền của tù nhân và tự do tôn giáo, tín ngưỡng. Phải hiểu rằng điều trần là cách thức để thu thập thông tin nhưng phải tôn trọng thông tin đa chiều, phải có sự giải trình, cung cấp thông tin của cả hai bên. Tuy nhiên, cái gọi là “phiên điều trần” mà hai vị Nghị sĩ Hoa Kỳ tạo ra lại chỉ gồm những kẻ rắp tâm phá hoại sự ổn định chính trị của Việt Nam. Thậm chí, sau bài báo của nhà báo Nguyễn Văn Minh, bà Loretta Sanchez trả lời lấp liếm trên đại VOA (Đài tiếng nói Hoa Kỳ) rằng: “Chúng tôi đã biết ý kiến của phía chính phủ [Việt Nam] vì tất cả đã được đăng tải, được phát sóng trên truyền hình, trên báo đài ở Việt Nam. Chúng tôi đã biết những gì họ sẽ nói.”. Như vậy bà Dân biểu này cũng không thèm quan tâm đến phát ngôn chính thức của Nhà nước Việt Nam mà cái mà bà ta hướng đến chính là những thông tin xuyên tạc về tự do báo chí của những kẻ tiếm danh “nhà báo” như Nguyễn Lân Thắng, Phạm Chí Dũng, Nguyễn Tường Thuỵ…Vậy, trong “phiên điều trần” này có thực sự minh bạch, công khai hay chỉ là phiến diện, một chiều, không khách quan?
Không nằm ngoài phản ứng tiêu cực sau khi báo QĐND đăng bài, Nguyễn Lân Thắng vội vàng viết bài phản pháo và được RFA, một cơ quan truyền thông “giả cầy” đăng tải. Trong bài viết của mình, Nguyễn Lân Thắng bày tỏ thái độ hằn học khi gọi nhà báo Nguyễn Văn Minh là “ếch nhựa rơi xuống cống”, chửi rủa người khác “lưu vọng”. Phải chăng đó mới là cái  tự do ngôn luận, tự do báo chí mà Nguyễn Lân Thắng mong muốn? Một thứ tự do như ông bà ta đã nói từ bao đời xưa “chửi nhau như hàng tôm, hàng cá”. Để chứng minh “trung thực, sinh động”, Nguyễn Lân Thắng rêu rao:“Dân oan mất đất đang lê la đầy đường ở đâu ra?! Người dân chết trong đồn công an ở đâu ra?! Trẻ con chết vì vacxin và bệnh dịch sởi la liệt ở đâu ra?”. Trong khi đó, những thông tin này đã được không ít các báo tại Việt Nam đăng tải. Vậy, hàng triệu người dân Việt Nam đang đọc báo giấy và báo mạng hằng ngày biết được những thông tin như vậy từ đâu? Cấm tự do báo chí thì thông tin ở đâu ra để Nguyễn Lân Thắng và đồng bọn nhằm vào một số thiếu sót, sơ hở của các cấp chính quyền  để vu cáo, xuyên tạc bịa đặt?
Việt Nam là một quốc gia độc lập, có chủ quyền, có quyền tự quyết của riêng mình. Việc làm của những vị Dân biểu Hoa Kỳ đã can thiệp thô bạo vào quyền tự chủ của dân tộc và Nhà nước Việt Nam. Những việc làm như vậy đi ngược lại với những tín hiệu tích cực trong quan hệ hợp tác song phương của Việt Nam và Hoa Kỳ, chia rẽ, phá vỡ mối quan hệ hợp tác song phương mà Việt Nam và Hoa Kỳ đang xây dựng. Những kẻ như Nguyễn Lân Thắng, Phạm Chí Dũng… là những kẻ “cõng rắn cắn gà nhà”. Thay vì xây dựng một đất nước vững mạnh, ổn định như thế hệ ông cha đã thực hiện, chỉ muốn phá vỡ thành quả mà đất nước đã đạt được, cúi đầu xin xỏ sự can thiệp từ bên ngoài để phá hoại đất nước là hành động của những “Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống” thời hiện đại. Những việc làm như vậy sẽ không bao giờ có kết quả mà chỉ xứng đáng nhận được sự khinh bỉ của dư luận và toàn dân tộc.

                                                                     

No comments:

Post a Comment