Phần 1: Ngô Đình Diệm và những tội ác chống lại dân tộc Việt Nam
LTS: Chết là là chấm dứt sự sống của một con người, nhưng sau mỗi cái chết
là bia miệng truyền đời. Với cái chết của Ngô Đình Diệm (NĐD), không khó hiểu tại
sao thân nhân của ông ta không dám khắc tên của 2 anh em ông ta trên bia mộ, kể
cả khi đất nước đã có hoà bình. Vậy mà có những kẻ vẫn còn lợi dụng đống rác bốc
mùi của quá khứ để đánh bóng tên tuổi của mình
NĐD, tổng thống của cái gọi là
Đệ nhất Cộng hoà đươc dựng lên là một chính quyền tay sai của Đế quốc Mỹ. Được
sự hậu thuẫn bởi quyền lực và với bản tính hung bạo, tàn ác của mình, ông ta đã
gây ra bao nhiêu tội ác chống tại Tổ quốc và dân tộc Việt Nam.
Những tội ác chống lại dân tộc Việt Nam :
"Khi ông làm tri phủ Hòa Đa đã nổi tiếng
là tay sai đắc lực của Pháp, lùng bắt và tra tấn các nhà cách mạng rất dã
man bằng cách xông lửa nến (đèn cày) dưới ghế ngồi. Ông cho trói chặt người bị
lấy khẩu cung vào ghế ngồi, mặt ghế có khoét lỗ ở ngay hậu môn chỗ ngồi,
bên dưới đốt ngọn đèn cầy cho lửa xông lên, dần ruột gan, tim phổi người nọ (nạn
nhân) bị sấy lửa, khô dần đi, không chịu nổi, dù có khai để chấm dứt cực hình
nhưng hậu quả về sau không lường được. Lối tra tấn dã man này, ngay với các bót
giam của Pháp, như bót Catinat, cũng chưa dám dùng. (An Khê Nguyễn Bính
Thinh)"
Khi Pháp đổ, NĐD hất cẳng Bảo Đại và lên ngôi Tổng Thống,
với bản chất của một con tin cuồng tín, ông ta đã tổ chức một đại lễ vô cùng
long trong vào tháng 2 năm 1959, cho mời vị sứ thần Tòa Thánh Vatican là Hồng
Y Agagianian đến chủ tọa buổi lễ này để ông kính dâng nước Việt Nam cho
“Đức Mẹ Vô Nhiếm”, tức là dâng nước Việt Nam cho đế quốc Vatican dù rằng ông đã
biết rõ con số tín đồ Da-tô trong toàn quốc chỉ có khoảng 5% dân số. Sử
gia Bernard B. Fall trong cuốn The Two Vietnams đã viết "Tính
hiếu chiến của ông Ngô Đình Diệm thuộc loại như thế này: Lòng tin đạo đã
biến ông ta thành con người hiếu chiến đến độ tàn nhẫn như một
vị Đại Pháp Quan của Tòa Án Dị Giáo trong thời Trung Cổ ở Tây Ban Nha. Quan
điểm của ông ta về chính quyền là hình ảnh của một bạo chúa theo
truyền thống quan lại phong kiến hơn là hình ảnh của một tổng thống theo hiến định
của một nước cộng hòa." Nguyên văn:
"Ngo Dinh Diem's militancy is of that kind: His faith is made less
of the kindness of the apostles, than of the ruthless militancy of the Grand
Inquisitor; and his view of government is made less of the constitutional
strength of a President of the republic than of the petty tyranny of a
tradition-bound mandarin”.
“Vào
tháng 5, 1959, Diệm ban hành đạo luật 10-59, thiết lập các Tòa Án Quân Sự để đi
săn lùng Cộng sản ở Nam Việt Nam, những người mà ông ta nhạo báng là Việt Cộng. Những
Tòa Án này không đếm xỉa gì tới công lý, và đạo luật 10-59 đã được áp dụng một
cách tàn bạo… Chế độ Diệm là chế độ phi dân chủ, tham nhũng và cực đoan
ngay từ đầu.
(In
May 1959, Diem passed Law 10/59 , establishing military tribunals to
search out Communists in South Vietnam, whom he derisively referred to as Viet
Cong. These tribunals were unconcerned with justice, and Law 10/59 was brutal
in its application… Diem’s regime was undemocratic, corrupt, and extreme from
the beginning.) (http://www.sparknotes.com/history/american/vietnamwar/section4.rhtml)
Đạo
luật 10-59 không chỉ áp dụng cho những người bị bắt quả tang vì tội khủng bố
hay phá hoại, mà có thể áp dụng cho bất cứ ai bị nghi là Cộng sản,
hay phổ biến tài liệu của Cộng sản. Đạo luật 10-59 có thể nói là tiếp nối
chính sách “tố Cộng, diệt Cộng” của Ngô Đình Diệm. Chính sách “tố Cộng,
diệt Cộng” là chính sách của Ngô Đình Diệm khi còn là Thủ Tướng, được thi hành
từ 1954, và kéo dài trong nhiều năm sau khi Ngô Đình Diệm lên làm Tổng Thống.
Hiệp
định Geneva cấm trả thù những người kháng chiến (Article
14 (c)) nhưng Ngô Đình Diệm là người Công giáo cuồng tín nên nồng nhiệt chống Cộng
sản vô thần, truy tìm và tiêu diệt những người tham gia hoặc có liên quan đến
Việt Minh trong thời kháng chiến, một hình thức chống Cộng cho Chúa và có thể để
trả thù cho người anh cả Ngô Đình Khôi và người cháu Ngô Đình Huân bị Việt Minh
giết. Chiếu theo Điều 7 củaHiến pháp Việt Nam Cộng hòa 1956 thì "những
hành vi có mục đích phổ biến hoặc thực hiện một cách trực tiếp hay gián tiếp chủ
nghĩa cộng sản dưới mọi hình thái đều trái với nguyên tắc ghi trong Hiến
pháp" nên chính phủ càng dựa vào đó bắt giam những người tình nghi là Việt
Minh hoặc hợp tác với cộng sản và tùy ý xét xử.
Đạo
luật 10-59 thiết lập các Tòa Án Quân Sự, cuộc xử các bị can theo mẫu
Kafka trong đó luật sư buộc tội, người biện hộ, và quan tòa chỉ là một và như
nhau. Chỉ có hai bản án: xử tử hoặc khổ sai chung thân, không có quyền
kháng cáo, và án lệnh phải thi hành trong vòng 3 ngày. (Giáo sư Trần Chung Ngọc - Tôi Đọc: “Nationalist In The Vietnam
Wars: Memoirs Of A Victim Turned Soldier”)
Cũng
chính là Diệm đã ủng hộ cho việc quân Mỹ trong việc sử dụng chất độc da cam rải
xuống đồng ruộng và rừng cây trong lãnh thổ Việt Nam, "Ngày 30/11/1961,
Tông Thống John F. Kennedy phê chuẩn cho quân đội Mỹ tiến hành chiến dịch khai
quang đồng cỏ Việt Nam. Quyết định này được Ngô Đình Diệm, lúc đó là Tổng Thống
Nam Việt Nam ủng hộ nhiệt liệt. Diệm cho rằng ông ta "biết cộng sản ở
đâu" và tin rằng chiến dịch này sẽ thành công mĩ mãn." với kết quả
của sự ủng hộ này là "Quân đội Mỷ rải 77 triệu lít chất độc
da cam xuống miền Nam và Trung Việt Nam, gây ảnh hưởng và tác hại đến môi
truờng của 2,630,000 mẫu Tây và gần 5 triệu người sống trong 35,585 thôn ấp." (Nguyễn Văn Tuấn - Chất
Độc Màu Da Cam và Cuộc Chiến Việt Nam – Trg 36 & 171).
No comments:
Post a Comment