Đảng Việt Tân với lý lẽ cho rằng chính quyền Việt nam đương thời bán đất, bán biển. Hãy tạm gác chủ đề biển đảo qua một bên và đánh giá về biên giới đất liền:
Khi Việt Nam và Trung Quốc ký hiệp định biên giới trên đất liền, ngay lập tức những người hải ngoại tung ra luận điệu tuyên truyền, cho rằng nhà nước Việt Nam qua hiệp định ấy đã bán đất cho Trung Quốc.
Hễ bán mua thì phải có giá, có số lượng hẳn hỏi, vậy thì dựa vào đường biên giới của thời kỳ nào để có thể nhận định rằng, qua hiệp định ấy mất chỗ này, mất chỗ kia?
Hiệp định Pháp-Thanh vốn đã công nhận biên giới nằm ở 100m phía trước ải Nam Quan, vua tôi nhà Nguyễn thờ ơ không quan tâm tới việc giữ đất đai của tổ tiên, vậy thì sao lại đổ cho Cộng Sản Việt Nam?
Hơn nữa người Trung Quốc lý luận, “Ải Nam Quan theo Hán-Việt là cửa ải đi về phương nam. Vậy thì tại sao của người Việt mà lại đi về hướng nam mà lại không phải là đi về phương bắc?"
Trong hàng ngàn năm qua, chưa bao giờ Việt Nam và Trung Quốc có một đường biên giới thực sự vì họ luôn coi Việt Nam thuộc Trung Quốc hoặc ít nhất là một nước chư hầu, trong quá khứ. Nhiều vùng đất đã luôn đổi chủ qua các thời kỳ, ví dụ như khu vực trước đó là Quảng Nguyên, thuộc Cao Bằng hiện nay trước thời Lý bị các quan địa phương dâng cho phương bắc và nhà Lý đã đòi lại, bởi thế người Tàu mới có câu chửi vua tôi nhà Tống:
Vì tham voi Giao Chỉ,
Bỏ mất vàng Quảng Nguyên.
Đảo Bạch Long Vĩ nằm dưới sự quản lý của người Việt qua các triều đại, sau này Pháp thuộc thì Pháp cho người ra, sau đó là Nhật. Rồi 1945 Tưởng Giới Thạch cho người ra lấy từ tay người Nhật và năm 1949 Mao Trạch Đông chiếm lại và giữ tới năm 1956 thì giao cho Việt Nam.
Chính vì lý do ấy mà người dân Trung Quốc cũng chửi nhà cầm quyền của họ là bán đất, bán đảo cho Việt Nam!
Trong lịch sử chưa bao giờ Việt Nam và Trung Quốc có một đường biên giới rõ ràng và cố định lâu dài, vậy thì dựa vào đâu mà cho rằng mất hay được?
Nếu lấy hiệp định Pháp-Thanh thì hãy tìm bản hiệp định ký ngày 7 tháng 4 năm 1886 tại Đồng Đăng để biết rằng ải Nam Quan đã mất từ ngày đó và do chính người Pháp, chứ không phải người Việt Nam!
Một số khu vực tranh chấp thì cả hai bên đều đưa ra lý lẽ để thuyết phục đối phương. Người Việt Nam thường cho rằng người Trụng Quốc ngang ngược và gian ác. Nhưng khi họ nói rằng hiệp định ấy được ký vào lúc Trung Quốc đang bị suy thoái và nhiều nước khác xâu xé, chiếm đoạt thì đó là một điều mà chúng ta cũng phải công nhận! Nếu chúng ta nói rằng không thì chúng ta đâu có hơn gì họ?
Vậy thì căn cứ vào đâu để nói rằng mất chỗ này chỗ kia?
Liệu hiệp định Pháp-Thanh có công bằng cho cả hai bên hay không? Hay chúng ta chỉ giữ quan điểm của mình mà bỏ mặc lý lẽ của người Trung Quốc? Nếu vậy thì chúng ta ngang ngược khác gì họ?
Tôi thách ông Đỗ Hoàng Điềm và tất cả những thành viên sáng giá nhất của Việt Tân phản biện lại bài viết này!
No comments:
Post a Comment