Có một số người bạn của tôi chia sẻ thông tin
kỷ niệm ngày diễn ra cái gọi là “Hải chiến Hoàng Sa” để tỏ lòng căm phẫn, thực
tế để thỏa mãn cái mà tôi gọi là “tinh thần dân tộc cực đoan” trong chính bản
thân họ. Họ chia sẻ để nhắc nhở cho mình và bạn bè về tội ác của Trung Quốc
trong việc xâm chiếm quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam. Nhắc về nỗi
căm hận của họ với Trung Quốc.
Thứ nhất, trong quan điểm của mình, bản thân tôi cho rằng bản
năng và khát khao xâm lược của Trung Quốc đối với Việt Nam nói riêng và Đông
Nam Á nói chung cho đến giờ vẫn chưa bao giờ cạn. Hơn 1000 năm nay, họ vẫn dòm
ngó và tìm mọi cách để có thể xâm lược và quản lý Việt Nam, nhưng hiện nay vẫn
chưa thể nào có được con bài để có thể đánh chiếm Việt Nam hiệu quả. Đặc biệt,
dưới chính sách ngoại giao mềm mỏng của Đảng và Nhà nước Cộng hòa XCHN Việt Nam
thì những “lá bài” Trung Quốc tung ra càng thiếu hiệu quả.
Có thể bạn cảm giác những thông tin như tôi nói ở trên là buồn
cười. Tuy nhiên, nếu xem xét lại quá trình quan hệ của Việt Nam và Trung Quốc
giai đoạn từ 1954 trở lại đây, chúng ta rất dễ dàng nhìn thấy sự uyển chuyển của
Việt Nam trong những thời điểm nhạy cảm. Việc thực hiện nguyên tắc “dĩ bất biến,
ứng vạn biến” thể hiện rõ ràng và chứng minh hiệu quả trong việc đối xử với
Trung Quốc trong thế kỷ vừa qua.